THẾ GIAN, PHÙ VÂN, GIẢ TRÁ.

I. Chức quyền, sắc đẹp trần thế

Vua Đa-vít gọi hạnh-phúc trần gian chỉ là một giấc mộng: “ Trong giấc mơ, khi các giác quan đang yên nghỉ, mọi sự vật hình như trở thành trọng đại, nhưng thực tế các vật đó đáng giá gì đâu và chầy kíp sẽ tan biến.”

Nhận xét đó thật đúng, Nhờ suy tư về sự chết, thánh Phanxicô Boc-gi-a đã quyết tâm dâng-hiến toàn cuộc đời cho Chúa. Nguyên thánh nhân là một viên-chức phải tháp-tùng đưa linh-cửu hoàng-hậu I-Sa-Ve đến Gờ-ra-na-da.

 

Khi mở nắp quan tài ra, mọi người bỏ chạy vì mùi hôi thối rợn người và nhất là hình-dáng quái-dị ghê-tởm nơi linh-cửu hoàng-hậu. Mặc cho mọi người bỏ chạy, thánh nhân được ánh sáng Chúa chiếu dọi, đứng yên nhìn ngắm thể xác để suy-tư về thực chất những gì hào-nhoáng trần gian và thốt lên“Hoàng-hậu của tôi đâu rồi? Xưa kia, bao người đã quỳ gối tôn kính hoàng-hậu. Hỡi bà chúa Isabella của tôi ơi! Nào đâu vẻ oai-phong và sắc đẹp mỹ-miều của bà? “.

Rồi thánh nhân tự nói với mình“Chấm dứt mọi sự vĩ-đại và hiển-vinh trần gian! Từ nay về sau, tôi sẽ dành cuộc sống còn lại để phụng-sự Đấng không hề chết.”

Từ đấy, thánh nhân đã hiến toàn thân phụng-sự cho tình yêu Chúa Giêsu chịu đóng đanh. Thánh nhân dâng lời khấn hứa sẽ trở thành một tu-sĩ sau khi bà vợ từ trần. Sau đó, thánh nhân đã sống trọn lời hứa bằng cách gia nhập vào dòng Chúa Giêsu.

 

II. Cần suy nghĩ đến sự chết.

Thật vậy, hễ ai hằng suy gẫm về sự chết, sẽ không yêu chuộng trần thế. Sao lại có thật nhiều người cứ mãi-miết yêu trần thế để đánh mất hạnh-phúc? Chỉ vì họ không nghĩ đến sự chết, như lời Chúa phán: “Hỡi các bậc quyền quý, lòng các ngươi con chai đá đến bao giờ? Sao lại ưa thích hư không và mãi tìm điều gian dối.” (Thánh Vịnh 4:3 ).

Chúa Thánh-Thần phán“Hỡi các con cháu Adong khốn nạn, sao các ngươi không trừ-khử khỏi tâm hồn các ngươi những ham-mê trần thế, chúng mê-hoặc lòng các ngươi đến nỗi các ngươi thích khoe-khoang và gian-dối? Nhưng điều đó đã xẩy đến cho cha ông các ngươi thế nào, cũng sẽ xẩy đến cho các ngươi như vậy. Cha ông các ngươi đã ở trong các dinh-thự này, đã ngủ trên các giường này, nhưng bây giờ họ đâu còn đây nữa.”

 

III. Đừng trì hoãn ngày mai

Hỡi bạn yêu quý của tôi ơi! Hãy hiến dâng ngay cho Chúa đi, trước khi thần chết đến:

“Những gì tay ngươi có thể làm được,

hãy làm sớm khi còn đương sức.” (Giảng-viên 9: 10).

Những gì có thể làm ngày hôm nay đừng để đến ngày mai, vì ngày hôm nay sẽ qua đi và không bao giờ trở lại. Ngày mai có thể thần chết sẽ đến thăm ngươi và ngươi không còn làm được gì nữa. Hãy từ bỏ những gì làm cho ngươi hoặc có thể làm cho ngươi xa cách Chúa. Hãy chấm dứt những mê say trần-thế trước khi thần chết cướp chúng khỏi chúng ta:

“Hạnh-phúc cho những ai chết trong Chúa.” (Apoc. 14: 13)

Hạnh phúc cho những ai biết từ bỏ lòng ham chuộng thế gian. Họ đâu còn sợ chết, trái lại họ ước mong chết, ôm chặt lấy sự chết, vì qua sự chết họ được kết-hợp mật thiết với Chúa, là Đấng làm cho họ hạnh-phúc đời đời.

 

LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG.

Lạy Chúa Cứu-chuộc rất đáng mến yêu. Con cảm tạ Chúa đã chờ đợi con, nếu con chết khi con đã lìa xa Chúa, số phận đời đời của con hiện giờ ra sao? Lòng từ-bi và lòng kiên-nhẫn chờ đợi của Chúa đáng chúc-tụng biết bao.

 

Con cảm tạ Chúa đã chiếu dọi ánh sáng và mưa hồng-ân xuống để phù-trợ con. Con yêu Chúa, dầu con không đáng được Chúa thương. Con yêu Chúa hết lòng và con đau buồn vì đã xúc phạm đến Chúa. Nguồn đau khổ đó xé nát tim con. Nhưng ngọt ngào thay nguồn đau khổ ấy, vì nhờ nó Chúa tha thứ cho con và giúp con đặt nguồn hy-vọng vào Chúa.

 

Lạy Đấng Cứu-chuộc con, con thà chịu trăm ngàn đau khổ còn hơn là phản nghịch với Chúa, con run sợ trước viễn-ảnh con sẽ làm mất lòng Chúa sau này. Thà con chịu chết cách đau khổ nhất còn hơn là mất ơn nghĩa Chúa!

 

Con đáng trầm-luân hỏa ngục, nhưng từ nay con vui sướng được trở thành con thảo của Chúa. Con yêu Chúa, Chúa là cha nhân-từ của con và con thuộc về Chúa.

 

Xin Chúa ban cho con hồng-ân này là con thà chết chẳng thà mất Chúa, ngay cả khi con không biết Chúa, Chúa vẫn mưa hồng-ân cho con, nên con không sợ Chúa từ chối ơn con đang khẩn cầu. Xin Chúa ban cho con lòng yêu mến Chúa và con không còn mong ước gì hơn.

Lạy Mẹ là nguồn cậy trông của con,

xin Mẹ bầu-cử với Chúa cho con.